Dinh thự họ Vương, hay còn gọi là nhà Vua Mèo, là địa điểm du lịch nổi tiếng ở Hà Giang. Nơi đây mang dấu ấn lịch sử hơn 110 năm, cùng những câu chuyện ly kỳ về ông vua miền núi, khiến du khách tò mò và say mê khám phá.
Vua Mèo, Dinh thự họ Vương: Bí ẩn Hà Giang
Nằm ẩn mình giữa vùng núi Đông Bắc Việt Nam, Hà Giang là viên ngọc thô ẩn chứa vẻ đẹp hoang sơ và hùng vĩ, nơi núi non trùng điệp hòa quyện với mây trời, tạo nên khung cảnh đẹp tựa tranh vẽ. Giáp ranh với Trung Quốc, Hà Giang mang trong mình khí hậu ôn đới se lạnh, mang đến cảm giác dễ chịu, sảng khoái. Dù mùa nào, Hà Giang cũng đẹp một cách riêng biệt, từ sắc hoa đào rực rỡ vào xuân, đến sắc vàng rực rỡ của lúa chín vào thu, hay khung cảnh trắng xóa tuyết phủ vào đông, tất cả đều khiến du khách say đắm.
Hà Giang, vùng đất địa đầu tổ quốc, thu hút du khách không chỉ bởi cảnh quan hùng vĩ mà còn bởi nét văn hóa độc đáo, được tô điểm bởi ẩm thực đặc sắc của đồng bào các dân tộc, đặc biệt là người Mông. Từ cao nguyên đá Đồng Văn, Mã Pí Lèng ngoạn mục đến cột cờ Lũng Cú thiêng liêng và ruộng bậc thang Hoàng Su Phì thơ mộng, du khách sẽ được trải nghiệm những nét văn hóa đặc trưng riêng có của Hà Giang, hòa mình vào cuộc sống nồng ấm, hiếu khách của người dân nơi đây.
Hà Giang nổi tiếng với vị Vua Mèo Vương Chính Đức và Dinh thự họ Vương hơn 110 năm tuổi, nơi ẩn chứa nhiều câu chuyện kỳ thú. Vua Mèo, một nhân vật có ảnh hưởng sâu sắc đến cộng đồng người H’Mông xưa, là ai? Hãy cùng khám phá cuộc đời và những câu chuyện thú vị về ông.
Vua Mèo, hay còn gọi là vua H’Mông, là chức vị lãnh đạo tinh thần và lãnh chúa của cộng đồng H’Mông ở Việt Nam, Trung Quốc và Lào trước Cách mạng tháng 8. Họ là một cộng đồng tự trị, dựa vào việc trồng cây anh túc và sản xuất, buôn bán thuốc phiện để duy trì kinh tế.
Trước Cách mạng tháng 8, Vương Chính Đức, vị vua của người Hmong, nắm giữ một vương triều hùng mạnh, thống trị toàn bộ khu vực cực Bắc Việt Nam hiện nay với dân số lên đến bảy vạn. Vương Chí Sình, con trai thứ hai của ông, được dự định kế vị trước năm 1945, phải đối mặt với nhiều sức ép từ các phe cánh khác nhau. Tuy nhiên, thay vì theo phe Pháp hay Tưởng Giới Thạch, ông mong muốn xây dựng Đồng Văn thành một vương quốc tự trị cho người Hmong.
Sau năm 1945, Chủ tịch Hồ Chí Minh mời Vương Chính Đức lên gặp mặt. Do tuổi cao, Vương Chí Sình, con trai ông, đã thay mặt cha lên Hà Nội. Về sau, Vương Chí Sình trở thành Đại biểu Quốc hội khóa I và II, giữ chức vụ chủ tịch huyện Đồng Văn.
Vai trò của Vua Mông dần suy yếu khi hòa nhập vào công cuộc xây dựng đất nước thống nhất. Vương Chí Sình mất năm 1962 tại Hà Nội và được an táng tại Phố Bảng, Hà Giang. Sau này, hài cốt ông được cải táng về khu di tích nhà họ Vương, nơi ông được tưởng nhớ như một vị vua Mông từng đóng vai trò quan trọng trong lịch sử.
Nằm ẩn mình trên quả đồi hình con rùa giữa thung lũng Sà Phìn (Đồng Văn, Hà Giang), Dinh thự họ Vương hay còn gọi là Nhà của Vua Mèo, sừng sững với diện tích gần 3000 mét vuông, được bao bọc bởi núi rừng hùng vĩ. Hai bên con đường dẫn vào dinh là hàng cây sa mộc xanh mướt, mang về từ Trung Quốc. Xây dựng từ năm 1919 và hoàn thành năm 1928, dinh thự tiêu tốn 15 vạn đồng bạc trắng Đông Dương, tương đương 150 tỷ đồng ngày nay.
Vương Chính Đức, muốn đảm bảo hậu vận tốt đẹp cho đời sau, đã mời một thầy phong thủy người Hán để tìm vị trí xây dựng dinh thự. Ông lựa chọn ngọn đồi hình con rùa giữa thung lũng Sà Phìn, nơi được cho là mang vị thế tốt. Kiến trúc dinh thự độc đáo, kết hợp hài hòa 3 nền văn hóa: Hmong, Trung Quốc và Pháp. Bao gồm 4 nhà ngang, 6 nhà dọc, 3 cung Tiền, Trung, Hậu với tổng cộng 64 phòng, đủ chỗ ở cho 100 người. Vật liệu xây dựng chủ yếu là đá xanh, gỗ thông và ngói đất nung, tạo nên một công trình vừa vững chãi, vừa thanh tao.
Vương Chính Đức thiết kế căn nhà như một pháo đài vững chắc, sẵn sàng đối mặt với mọi hiểm nguy. Không chỉ là nơi cư trú, nó còn là điểm tựa vững chắc trong chiến đấu, chống chọi với điều kiện khắc nghiệt của vùng rừng núi cao. Bên trong, những kho lương thực, thuốc phiện và vũ khí được chuẩn bị chu đáo, sẵn sàng ứng phó với bất kỳ tình huống khẩn cấp nào.
Gian chính của dinh thự toát lên vẻ uy nghi với bức tranh chữ Hán do vua Khải Định ban tặng được treo trang trọng. Mái hiên được lợp bằng ngói ống, mỗi viên ngói đều được khắc chữ Thọ tinh xảo. Chân cột được chạm khắc tinh tế thành những quả cầu đá, mô phỏng hình quả cây anh túc, điểm xuyết thêm họa tiết rồng, hổ, phượng uyển chuyển. Không gian dinh thự càng thêm thơ mộng với một bể chứa nước mưa lớn, dung tích lên đến 300 mét khối, góp phần tạo nên sự hài hòa và thanh bình cho toàn bộ khu dinh thự.
Dinh thự họ Vương, được xếp hạng di tích kiến trúc nghệ thuật năm 1993, đã được nhà nước đầu tư trùng tu với số tiền 7,5 tỷ đồng vào năm 2004. Công trình này được công nhận là di tích lịch sử và bảo tồn cấp quốc gia.